Phần 1: Chef Lập – Gà Nướng Pháp: Cuộc kiếm tìm những bữa ăn “để đời”
Sài Gòn những ngày này vội vã quá. Dòng người như thác đổ trên những con đường không bao giờ ngủ, những tòa nhà chọc trời vươn lên kiêu hãnh, và nhịp sống số dường như cuốn chúng ta đi trong một cơn lốc vô hình. Giữa guồng quay ấy, những bữa ăn của tôi dường như cũng trở nên chớp nhoáng, tiện lợi và dần mất đi cái hồn cốt của nó.
Chúng ta ăn để tồn tại, ăn để tiếp tục công việc, ăn trong những cuộc gặp gỡ xã giao chóng vánh. Tôi nhận ra mình đã quên mất cảm giác của một bữa ăn thực sự là như thế nào. Một bữa ăn mà ở đó, thời gian ngừng lại, các giác quan được đánh thức, và tâm hồn được vỗ về.
Thế là tôi bắt đầu một cuộc hành trình cá nhân, một cuộc kiếm tìm thầm lặng giữa lòng Sài Gòn hoa lệ. Tôi muốn tìm lại những không gian ẩm thực có chiều sâu, những nơi mà người đầu bếp không chỉ nấu bằng công thức, mà bằng cả trái tim.
Tôi muốn tìm những món ăn có khả năng kể chuyện, những hương vị có thể gợi lại một ký ức xa xôi hoặc tạo ra một kỷ niệm hoàn toàn mới. Tôi tin rằng, đằng sau những cánh cửa nhà hàng vẫn còn những người nghệ sĩ đang âm thầm cống hiến, những người xem ẩm thực là một loại hình nghệ thuật chứ không đơn thuần là một ngành dịch vụ.
Và rồi, trong những cuộc trò chuyện với những người bạn sành ăn, một cái tên cứ được nhắc đi nhắc lại với một sự trân trọng đặc biệt: Quán của Chef Lập – Gà Nướng Pháp. Họ không nói về nó một cách ồn ào. Họ kể về nó như một bí mật nhỏ, một “vì sao” an yên mà họ muốn giữ cho riêng mình.
Họ nói về một người đầu bếp tên Lập, và về một món gà nướng kiểu Pháp đã đạt đến mức hoàn hảo. Sự tò mò trong tôi trỗi dậy mạnh mẽ. Phải chăng đây chính là điểm đến mà tôi đang tìm kiếm? Không một chút chần chừ, tôi quyết định tự mình đi tìm câu trả lời, đi tìm “vì sao” mang tên L’etoile.
Quán của Chef Lập – Gà Nướng Pháp điểm dừng chân lý tưởng cho ai yêu thích ẩm thực kiểu Pháp
Phần 2: Quán của Chef Lập – Gà Nướng Pháp: Nơi bình yên nép mình trên phố lớn
Con đường Hai Bà Trưng, Quận 1, vào một buổi chiều cuối tuần vẫn luôn là một thử thách. Tiếng còi xe inh ỏi, dòng người chen chúc, và những ánh đèn neon bắt đầu nhá nhem. Tôi đi chậm lại, mắt dõi theo từng số nhà. Và rồi tôi nhìn thấy nó. Quán của Chef Lập – Gà Nướng Pháp tại số 180 Bis không có một tấm biển hiệu khổng lồ hay ánh đèn rực rỡ. Nó nép mình khiêm tốn, với một cánh cửa gỗ trầm mặc và một khung cửa sổ giản dị, như một quý cô thanh lịch và kín đáo giữa một vũ hội ồn ào.
Khoảnh khắc tôi đẩy cửa bước vào, một thế giới hoàn toàn khác mở ra. Cái không khí oi bức và âm thanh hỗn loạn của Sài Gòn dường như bị bỏ lại sau lưng. Thứ đầu tiên chào đón tôi là một cảm giác bình yên đến lạ. Ánh đèn vàng ấm áp tỏa ra từ những chiếc đèn chùm cổ điển, phủ một lớp màu dịu nhẹ lên những bức tường gạch mộc và những bộ bàn ghế gỗ sậm màu.
Đâu đó trong không gian quán của Chef Lập – Gà Nướng Pháp, tiếng nhạc jazz du dương khe khẽ, hòa cùng tiếng ly tách chạm vào nhau một cách lịch sự. Tôi hít một hơi thật sâu, và cảm nhận được một mùi hương thoang thoảng của bơ, tỏi và thảo mộc đang lan tỏa từ căn bếp, một lời chào mời đầy quyến rũ.
Tôi chọn một chiếc bàn nhỏ ở góc phòng. Từ đây, tôi có thể quan sát toàn bộ không gian. Nó không lớn, nhưng mỗi góc đều được chăm chút tỉ mỉ. Cách bài trí ở đây không theo một xu hướng thời thượng nào, nó mang một vẻ đẹp vượt thời gian. Tôi cảm nhận được sự ấm cúng, sự thân mật, và quan trọng nhất là sự tĩnh lặng. Đây là một không gian cho phép người ta thực sự tập trung vào bữa ăn và vào người đối diện. Tôi biết rằng, mình đã tìm thấy một nơi chốn phù hợp. Cảm giác háo hức về món ăn sắp tới càng lúc càng lớn dần.
Tham khảo: Quán bê thui Bảy Lép – Ngon nức tiếng, đậm hương vị Quảng Nam
Phần 3: Màn trình diễn của giác quan – Món Gà Nướng Pháp đặc biệt
Tôi không mất nhiều thời gian để nhìn vào thực đơn. Mục tiêu của tôi hôm nay chỉ có một. Tôi gọi món Gà Nướng Kiểu Pháp, món ăn đã làm nên linh hồn của L’etoile. Người phục vụ ghi lại yêu cầu của tôi với một nụ cười nhẹ nhàng, và nói rằng tôi sẽ cần chờ một chút để đầu bếp chuẩn bị món ăn một cách hoàn hảo nhất. Trong một không gian thế này, sự chờ đợi cũng là một phần của trải nghiệm.
Quán của Chef Lập – Gà Nướng Pháp mang đến bạn sự đắm chìm khó cưỡng
Và rồi, nó xuất hiện. Món ăn được đặt xuống bàn tôi một cách trang trọng. Trong một khoảnh khắc, tôi đã thực sự ngỡ ngàng. Đây không phải là một đĩa thức ăn, đây là một tác phẩm nghệ thuật. Con gà có một lớp da vàng nâu màu hổ phách, căng bóng và óng ả dưới ánh đèn.
Triết lý “Poulet” và Lời Tuyên Ngôn “Fruity Inside, Crispy Outside”
Trước khi thưởng thức, tôi chợt nhớ lại những gì mình đã tìm hiểu. Chữ “poulet” trong tên gọi “Poulet De France” – nhà hàng đầu tiên của Chef Lập tại Mỹ, không phải là một cái tên ngẫu nhiên. Nó xuất phát từ một lựa chọn chuyên biệt, chỉ loại gà mái tơ có trọng lượng từ 1-2kg.
Theo ông, đây là loại gà hoàn hảo cho các món nướng. Một con “poulet” ngon phải có lớp da mịn màng, thịt ráo và săn chắc; gà non quá sẽ khiến thịt mềm nhưng nhạt vị. Sự kỹ lưỡng ngay từ khâu chọn nguyên liệu đã là một lời khẳng định về chất lượng.
Và rồi, lời tuyên ngôn của Chef Lập vang lên trong tâm trí tôi: “fruity inside, crispy outside”. Tức là bên ngoài phải giòn tan, nhưng bên trong thì mềm mại, tươi mọng nước. Đây không chỉ là một khẩu hiệu, nó là một tiêu chuẩn khắt khe, một lời hứa với thực khách.
Khoảnh khắc của sự hoàn hảo
Tôi cẩn thận dùng dao cắt một miếng đầu tiên. Một âm thanh “rắc” nhẹ và giòn tan vang lên khi lưỡi dao xuyên qua lớp da. Chỉ riêng âm thanh đó thôi cũng đủ để nói lên tất cả. Nhưng điều kỳ diệu thực sự nằm ở phía dưới. Trái ngược hoàn toàn với lớp da giòn tan, phần thịt ức gà mà tôi vừa cắt ra lại mềm mại, trắng ngà và mọng nước đến không ngờ.
Để đạt được sự tương phản tuyệt vời này là cả một kỹ thuật bậc thầy. Lò nướng phải được đẩy lên nhiệt độ rất cao. Khi đặt gà lên ngọn lửa, lớp da bên ngoài sẽ giòn lại gần như ngay lập tức, nhưng quá trình này lại dồn toàn bộ máu và nước thịt vào sâu bên trong.
Người đầu bếp phải canh đúng khoảnh khắc vàng để lật miếng thịt lại. Một quy trình ngược chiều diễn ra, dòng nước thịt ngọt lịm ấy bị dồn ngược vào giữa, khiến cho miếng thịt không những không bị khô mà còn tươi nguyên và thơm tho hơn gấp bội.
Quán của Chef Lập – Gà Nướng Pháp mang đến thực đơn hấp dẫn
Từng thớ thịt ngọt lịm, thấm đẫm gia vị được tẩm ướp một cách vô cùng tinh tế. Vị mặn vừa phải, vị thơm của hương thảo, cỏ xạ hương, vị nồng nhẹ của tỏi… tất cả hòa quyện vào nhau một cách hoàn hảo.
Thế giới của nước sốt – Di sản của vị giác
Bên cạnh miếng gà hoàn hảo, là một thế giới khác đầy hấp dẫn: những loại nước xốt dùng kèm. Thực đơn mang đến vô vàn lựa chọn: xốt nấm, xốt tiêu, xốt cam, xốt bơ-chanh, cho đến cả cà ri hay mù tạt Dijon. Tôi chọn cho mình xốt nấm đặc trưng. Vị xốt sánh mịn, thơm nồng mùi nấm tươi và béo ngậy vị kem, quyện vào miếng gà tạo nên một sự cộng hưởng tuyệt vời.
Ít ai biết rằng, để làm ra những loại xốt kiểu Âu này là một quá trình vô cùng phức tạp. Mọi thứ bắt đầu từ một loại nước cốt nền, được chính bếp trưởng nấu và nêm nếm gia vị chuẩn để tạo ra “mother sauce” (xốt mẹ). Từ loại xốt nền cơ bản này, người bếp trưởng mới thêm thắt, biến tấu để tạo ra hàng loạt những loại xốt đặc trưng khác nhau. Chính từ nhà hàng trên đường Hai Bà Trưng này, vào năm 1999, người Sài Gòn lần đầu tiên có dịp trải nghiệm những loại xốt Tây độc đáo và hiếm thấy đến vậy.
Phần 4: Chân dung người nhạc trưởng – Câu chuyện về Chef Lập
Một món ăn tuyệt vời như vậy không thể ra đời một cách ngẫu nhiên. Nó là kết tinh từ một di sản ẩm thực đầy tự hào. Câu chuyện bắt đầu từ năm 1983 tại California, Mỹ. Chef Huỳnh Lập, với sự hỗ trợ của hai người con trai là Alain Huỳnh Trung Tấn và Huỳnh Trung Đức, đã mở nhà hàng thức ăn nhanh chuyên món Pháp mang tên Poulet De France.
Nhà hàng nhanh chóng gây được tiếng vang lớn, được kênh truyền hình danh tiếng KABC-TV giới thiệu như một địa chỉ ẩm thực đặc sắc. Đỉnh cao của sự công nhận đến vào tháng 10 cùng năm, khi tờ báo uy tín Los Angeles Times vinh danh ông với danh hiệu “The Great Chefs Of Los Angeles” – một trong những đầu bếp hàng đầu của Los Angeles.
Di sản đó không chỉ dừng lại ở người cha. Người con trai, ông Alain Huỳnh Trung Tấn, cũng trở thành một tên tuổi lừng danh trong làng ẩm thực Sài Gòn, là người sáng lập ra những nhà hàng huyền thoại một thời như Vietnam House, Le Mekong, và đặc biệt là chuỗi Phở 2000 – thương hiệu phở Việt Nam đầu tiên vinh dự được Tổng thống Mỹ Bill Clinton ghé thăm và dùng bữa trong chuyến công du năm 2000.
Chi nhánh quán của Chef Lập – Gà Nướng Pháp ngày nay chính là sự tiếp nối và nhân rộng di sản ấy. Nó ra đời với một sứ mệnh cao cả hơn: mang “món Tây hợp khẩu vị và túi tiền người Việt”, với một thực đơn chất lượng nhưng giá cả phải chăng, phù hợp với mọi đối tượng.
Quán của Chef Lập – Gà Nướng Pháp với những món ăn tinh tế khó cưỡng
Phần 5: Chiêm nghiệm cuối cùng – Giá trị của một ký ức
Khi bữa ăn kết thúc, tôi ngồi lại một mình, nhấp một ngụm trà nóng và nhìn ra khung cửa sổ. Tôi nghĩ về mức giá của bữa ăn. So với một bữa ăn thông thường, nó không hề rẻ. Nhưng rồi tôi tự hỏi, chúng ta định giá một trải nghiệm như thế nào?
Chúng ta sẵn sàng bỏ tiền cho một vé xem phim hay, một buổi hòa nhạc cảm xúc, một chuyến du lịch đáng nhớ. Vậy tại sao lại không thể coi một bữa ăn như thế này là một trải nghiệm tương tự? Số tiền tôi trả tối nay không chỉ là cho một con gà nướng.
Tôi đã trả cho một buổi tối bình yên thoát khỏi sự hỗn loạn của thành phố. Tôi đã trả cho sự ngưỡng mộ trước một tác phẩm ẩm thực được tạo nên bởi một người nghệ sĩ đầy đam mê. Và quan trọng nhất, tôi đã trả cho một ký ức đẹp, một cảm giác hạnh phúc sẽ còn đọng lại rất lâu sau khi hương vị đã tan biến.
Rời khỏi Quán của Chef Lập – Gà Nướng Pháp, tôi bước trở lại dòng người tấp nập của Hai Bà Trưng, nhưng trong lòng lại có một sự tĩnh lặng lạ thường. Tôi đã tìm thấy thứ mà mình kiếm tìm. L’etoile không chỉ là một nhà hàng, đó là một điểm đến cho tâm hồn.
Đó không phải là nơi dành cho những bữa ăn vội vã, mà là nơi dành cho những ai muốn đi tìm và lưu giữ những khoảnh khắc đẹp đẽ của cuộc sống, bắt đầu từ một bữa ăn được nấu bằng cả trái tim. “Vì sao” ấy, thực sự đã tỏa sáng trong lòng tôi.